ĐỜI DU MỘNG
Xứ nọ tôi về buổi đẫm sương.
Kìa ai đứng lặng ở bên đường?
Ơi tà áo lụa, gom đầy gió!
Hỡi tóc mây huyền, toả mãi hương!
Phận gã trai nghèo đâu thể níu.
Nên đành để lại cõi hồn vương.
Từ nay phải sống đời du mộng.
Khắc khoải đi vòng trọn bốn phương.
06. 01. 2018.
Nguyễn Vũ Cường (Caocongkien).
THÔNG TIN TÁC GIẢ:
Mình là Nguyễn Vũ Cường (Caocongkien). Mình rất ham viết lách, thiết kế web, blog,... Mong muốn chia sẻ với các bạn những đam mê và niềm vui nho nhỏ!
Cảm ơn các bạn đã đọc bài viết! Xin hãy để lại đôi lời cảm nhận! Những lời cảm nhận chân thành của các bạn là nguồn động viên, cố vũ lớn lao đối với mình.
Cảm ơn các bạn đã ghé thăm! Facebook | Google + | Twitter | Link hay
1 nhận xét :
ĐỀ NGHỊ:
Không chèn các đường link có tính chất spam, quảng cáo khi bình luận!
Tất cả những bình luận có chèn link nhằm spam, quảng cáo sẽ bị Admin báo cáo lên Google - do đó sẽ bị xóa và chặn vĩnh viễn.
Những bình luận, thắc mắc - nếu viết tắt bừa bãi, viết bằng kiểu chữ "teen",... sẽ không được trả lời và có thể bị xóa.
Rất mong quý vị thấu hiểu và thông cảm!
Xin cảm ơn!
Bài thơ hay nhé, thật chua xót cho chàng trai (NVC?)...
Trả lờiXóaDVD thay người con gái họa y vận bát vỹ đáp lời, chàng nghe nè:
CÙNG GỐI MỘNG
Nhìn chàng trong buốt lạnh đêm sương
Thiếp ngỡ là mơ… bóng cuối đường!
Lận đận, niềm thương chàng gửi gió
Bẽ bàng, nỗi nhớ thiếp nhờ hương
Sao chàng khựng lại không nài níu?
Để thiếp quay về mãi vấn vương!
Ôm thiếp chàng ơi, cùng gối mộng
Thiếp, chàng phiêu lãng khắp muôn phương!
dovaden2010-06/01/2018
* Thiếp bật đèn xanh rồi đó, chàng cứ mạnh dạn tới tới luôn nha... hi hi hi...